


Có đề xuất yêu lại người cũ?
Blog Radio 478: Chúng ta đã từng là bạn quan trọng đặc biệt của nhau
Tựa sống lưng vào phố thị mỗi lần thấy chênh vênh
Người yêu thương cũ nghe thiệt xót xa
- Cậu hẳn là biết, tớ yêu thương cậu, đúng không?
Tôi hồi hộp, băn khoăn vấn đáp chũm làm sao, đã nghe tiếng Phong túc tắc chứa lên tha thiết:
- Tớ gật đầu ở cạnh bên cậu xuyên suốt mấy năm trời sau thời điểm Quang ra đi, chắt lọc việc chôn giấu tình cảm của mình giành cho cậu, chỉ vì chưng tớ hại nếu tớ tâm sự, tớ vẫn tiến công mất cả cậu. Bạn đang xem: Hình ảnh bạn muốn làm gì của tớ
***
Quý khách hàng thân mến! Tuần trước chúng ta vẫn lắng tai phần 1 của truyện ngắn thêm Ngohình họa lại nhìn anh của tác giả Nguyễn Thị Loan. Câu cthị xã về tía tín đồ bạn học thông thường ngôi trường, thông thường lớp và cả nhị con trai trai thuộc yêu thương bình thường một bạn. Quang cùng với Hoài từng yêu nhau cho đến lúc Quang theo gia đình định cư sinh hoạt nước ngoài. Còn Phong lại sống kề bên Hoài xuyên suốt 10 năm với tứ bí quyết bạn bè. Ngày Quang trngơi nghỉ về, Hoài vẫn lựa chọn con tim tuyệt lắng nghe lý trí? Chúng ta hãy lắng tai phần 2 của truyện ngắn: Cậu biết tớ yêu cậu buộc phải cậu hy vọng gì cũng rất được đề xuất không?
Nghe phần 1 trên phía trên.
Đến bảy giờ đồng hồ, Phong chlàm việc tôi mang lại chỗ Quang vẫn hứa. Khi nhận thấy bàn tay tôi và Phong đan chặt sát vào nhau, ánh mắt Quang về tối lại. Tôi cùng Phong ngồi vô trong chỗ, bước đầu hồ hết cuộc rỉ tai ko đầu không cuối với Quang. Suốt bữa tiệc, tôi phần đông cúi gằm phương diện, trgóc nhìn thẳng vào Quang. Những câu vấn đáp cũng ậm ừ, hèn gừng, phần lớn là Phong tiếp cthị xã. Tuy vậy, tôi vẫn cảm giác được ánh nhìn bỏng rát của Quang chiếu lên trên người, tốt nhất là hồ hết dịp Phong cố tình chũm mang tay tôi xiết dịu. Đang nạp năng lượng, tôi nghe giọng Quang khàn khàn:
- Hai người yêu nhau lâu chưa?
Tôi ngước lên quan sát Quang, lụng bụng mãi không thốt lên lời. Phong liếc tôi, rồi mỉm mỉm cười thật tươi:
- Cũng mới thôi. Bọn tớ cũng định hôm nào chạm chán cậu đã thông báo.
Quang lạng lẽ, ko hỏi gì nữa chỉ tất cả ánh nhìn là vẫn dán chặt vào tôi.Miếng cơm vào miệng đột nhiên trnghỉ ngơi yêu cầu nhạt thếch, tôi trở ngại nuốt xuống. Bữa cơm xong trong sự gượng gập gạo. Quang bước đi sau khi giữ lại lời kính chào cùng góc nhìn nhức đáu khiến cho tôi phải quay khía cạnh đi lảng tách. Phong chuyển tôi về công ty, cho cổng cậu vuốt tóc tôi:
- Cậu ổn chứ?
Tôi khẽ chấp nhận. Phong lại tiếp:
- Không giận Khi tớ từ bỏ biên tự diễn chứ?
- Không. Cám ơn cậu. Nếu không có cậu từ bây giờ, tớ cũng lần chần phải đối mặt với Quang thế nào nữa.
Phong thở dài, rồi bất ngờ ghé gần cạnh phương diện tôi đặt lên trên một nụ hôn phớt thật vơi. Tôi giật mình, tròn đôi mắt quên cả Việc đẩy Phong ra. Cậu cố kỉnh mang tay tôi, rồi chú ý thật sâu vào đôi mắt tôi:
- Cậu hẳn là biết, tớ yêu cậu, đúng không?
Tôi bối rối, đắn đo trả lời cụ như thế nào, sẽ nghe giờ đồng hồ Phong đều đều chứa lên tha thiết:
- Tớ yêu cậu, thậm chí còn còn trước cả Quang. Nhưng cũng chính vì yêu thương cậu, tớ chấp nhận đứng kề bên lúc người cậu chọn lựa là Quang. Tớ gật đầu làm việc lân cận cậu trong cả mấy năm ttránh sau thời điểm Quang ra đi, gạn lọc bài toán chôn giấu cảm tình của bản thân giành riêng cho cậu, chỉ bởi tớ sợ nếu như tớ nói ra, tớ đã tiến công mất cả cậu. Nhưng sau bây giờ, tớ phân biệt một điều, giả dụ tớ ko tâm sự mà cđọng giữ mãi trong tâm, có lẽ sau đây tớ vẫn không còn thời cơ để nói với cậu ba tự này nữa.
- Tớ…-tôi ấp úng
- Không rất cần phải trả lời tớ. Tại bên cậu trong cả bao nhiêu năm, chẳng lẽ tớ chưa chắc chắn cậu? Tớ chỉ ước ao cậu biết, tớ yêu thương cậu với luôn ở bên cạnh cậu, ủng hộ cậu, Cho mặc dù cậu quyết định như thế nào đi nữa, tớ cũng vẫn ủng hộ- Phong đưa tay lên, áp vào má tôi, hơi nóng từ bàn tay truyền vào má , lan thẳng vào tlặng tôi khiến cho tôi áy náy. Phong mỉm cười:
- Khuya rồi, chúc ngủ ngon. Tớ về trên đây.

Nói rồi, Phong tảo xe cộ phóng đi, cho dù siêu nkhô cứng, tôi vẫn nháng thấy sắc nét ai oán không còn bít giấu bên trên gương mặt cùng cả trong ánh mắt. Quay trlàm việc về chống, tôi nằm đồ ra giường.Mọi chuyện đến đột ngột khiến tôi run sợ. Chợt điện thoại rung lên, mẫu lời nhắn của Quang hiển thị trước mắt:
“ Cậu cùng Phong, thiệt sự đang yêu nhau sao?”
Tôi nạm rước điện thoại, ngón tay giới hạn thật lâu trên keyboard rồi mãi new bnóng được một chữ “uh” đơn giản và dễ dàng. Màn hình lại sáng lên:
“ Cậu đang nói dối”
“ Tớ không có lý do gì để giả dối cậu cả”
“Có. Đó là cậu vẫn còn đó yêu tớ, với vẫn không tha thứ mang lại tớ”
“ Chúng ta xa nhau đã từng nào năm rồi. Cậu suy nghĩ, tình thương thời con nít có thể kéo dài tới cả ấy sao”
“Tớ tin, bởi mang đến tiếng, tớ vẫn tồn tại yêu thương cậu. Đó cũng là lí vày tớ quay trở về đây”
Tôi sững lại. Lý trí bảo tôi chớ tin cậy, tuy vậy con tim tôi lại hoang mang và sợ hãi đập rộn. Tôi úp điện thoại thông minh xuống gối, không vấn đáp nữa. Kéo chnạp năng lượng quấn kín lên phương diện, tôi gắng hotline giấc ngủ về nhằm xoa vơi hầu như cơn sóng vẫn cuộn trào trong lồng ngực.
Những bữa sau với tôi trôi qua trong mơ hồ. Phong dìm chuyển đón tôi từng buổi tan có tác dụng, còn tôi cố gắng tránh mặt Quang càng nhiều càng xuất sắc. Những lời nhắn Quang nhắn đến tôi, tôi cố gắng phớt lờ, hoặc vấn đáp càng ít càng giỏi.Nhưng càng điều này, tôi càng thấy mình ích kỉ, đa số rối rắm vào quan tâm đến ngày 1 các. Đến một ngày, tôi nhắn tin hứa hẹn gặp gỡ Phong. Vẫn điểm hẹn không còn xa lạ, vẫn làn gió mát mẻ giá thổi tung tóc, tôi xoay sang trọng Phong kết thúc khoát:
- Chúng bản thân yêu nhau nhé!
Phong nhìn tôi, vào mắt tràn đầy hầu hết cảm xúc không tên. Một thời gian sau, anh new msống lời:
- Cậu chắc chắn chứ? Nên ghi nhớ, nếu như cậu chấp nhận, tất cả nghĩa cậu đang không có cơ hội để ân hận hận nữa đâu.
Tôi nhấp lên xuống đầu:
- Không hối hận. Tớ biết, tớ có tác dụng cố kỉnh này là khôn xiết ích kỉ. Nhưng, tớ nghĩ kĩ rồi, đến phiên bản thân, mang lại nhì đứa mình một cơ hội gồm khi là 1 điều xuất sắc.
Nói rồi, tôi lồng bàn tay mình vào tay Phong xiết chặt. Phong thoáng ngẩn fan, rồi cũng xiết đem tay tôi. Hai đứa tôi cứ thế, đứng vào cơn gió lộng từ bỏ bờ sông thổi vào, cho dù ko nói lời như thế nào tuy thế cũng đủ phát âm đối phương vẫn suy nghĩ gì. Tôi hkhông nhiều một hơi thiệt căng lồng ngực, trường đoản cú dặn lòng tự bây chừ đừng nên yếu đuối.

Những ngày kế tiếp, mặc dù sẽ chấp nhận thay đổi tự bạn bè thành người yêu, tuy vậy tôi cùng Phong vẫn như trước đó. Có lẽ cũng chính vì xuyên suốt mười năm qua, Phong đã luôn sống cạnh, quyên tâm cùng âu yếm đến tôi, trước đó chưa từng đổi khác. Còn tôi, cũng bước đầu học cách giao bạn dạng thân mình cho Phong, học tập biện pháp mở lòng với tin yêu vào tình cảm của một tín đồ đàn ông không giống quanh đó Quang. Tôi học tập cách quen thuộc với số đông vòng ôm đầy ấm áp của Phong, số đông nụ hôn phớt lên trên má, bên trên trán. Tôi biết, Phong phát âm tôi không sẵn sàng, đề xuất cậu ko lúc nào bắt nghiền tôi có tác dụng các gì tôi không thích. Nhưng Phong càng tốt, càng tâm lý cùng hiểu rõ sâu xa, chỉ càng khiến tôi thêm áy náy…
Cuối mon, phòng tôi tổ chức triển khai tiệc tùng, lễ hội. khi những tín đồ đã lặng vị vào khu vực, bất chợt Quang xuất hiện thêm. Tất nhiên, cả chống tôi đa số hoan nghênh, chỉ gồm tôi là hoảng loạn. Quang ngồi đối diện với tôi, nlỗi gồm nhỏng không hỏi thăm vài câu giống như một bạn người cùng cơ quan bình thường. Mọi người trêu đùa nhau thoải mái, tất cả fan táo tợn hỏi thăm Quang:
- Sếp sẽ có người yêu không vậy?
Quang mỉm cười, ánh nhìn chần chừ vô tình tuyệt vậy ý chiếu lên tôi:
- Tôi đang yêu một tín đồ, tuy nhiên chỉ nuối tiếc là cô ấy vẫn tất cả người yêu.
Lập tức bao quanh đầy đủ tín đồ nhao nhao lên hỏi:
- Cô ấy là fan như thế nào? Sếp thân quen thọ chưa?
Quang vẫn yên tâm đáp lời:
- Cô ấy là tình ái đầu của mình. Ngày trước, Shop chúng tôi chia tay vì chưng tôi yêu cầu theo gia đình ra quốc tế sinh sống. Tôi cũng trải qua vài ba ái tình, tuy thế chẳng đi đến đâu, bởi vì mang đến với ai tôi cũng những so sánh với cô ấy. Sau này tôi mới biết, Lúc sẽ yêu sâu đậm một người, thì các tín đồ không giống cấp thiết nào thay thế. Chỉ tiếc là khi tôi nhận biết vấn đề này thì sẽ quá muộn, cô ấy đã mất đứng lại đợi tôi nữa.
Nét bi thảm vào đôi mắt Quang làm gần như đồng nghiệp con gái bao quanh tôi xuýt xoa, còn tôi cúi gằm phương diện xuống bàn lảng rời hai con mắt của Quang.Chợt có ai đó hỏi tôi:
- Hoài này, cậu cùng với sếp là chúng ta cấp ba, núm cậu có quen thuộc người yêu đầu của sếp không?
Miếng dưa chuột trong mồm tôi nghứa lại làm cho tôi ho nồng nặc. Quang nhanh lẹ rút cho tôi tờ giấy ăn uống cùng gửi tôi ly nước. Mãi một lúc, tôi mới xong lại được. Trước ánh nhìn thăm dò của đông đảo người bao phủ, tôi cười cợt rước lệ:
- Xin lỗi, mải nạp năng lượng quá. Người yêu thương của sếp tớ làm sao mà quen được!
Mọi người ồ lên nhớ tiếc nuối, còn Quang, tôi gọi thấy sự hờn trách đang kéo lên vào mắt. Anh vớ lấy cốc rượu trước phương diện nhấp một ngụm, rồi nâng cốc lên bảo các người:
- Hôm ni là buổi thứ nhất tôi đi tiệc tùng với đa số người chống bản thân, đề xuất bây giờ phần đông bạn cứ uống thỏa phù hợp, tôi mời. Không say không về!

Tôi ngạc nhiên, ngẩng đầu quan sát Quang nhưng lại có thể anh không hề chú ý nữa.Tôi thấy anh vui tươi đi cho cụng ly cùng với từng fan, mọi ly rượu được anh rót trực tiếp vào cổ họng. Chẳng mấy chốc, Quang chuếnh choáng say, gương mặt đỏ lựng mà lại vẫn không khỏi bệnh rót rượu. Tôi nhận ra rất nhiều ánh nhìn ái không tự tin tự người cùng cơ quan sẽ hấp thụ vào Quang, sau cuối Chịu không nổi, tôi giơ tay chặn chai rượu anh đã định rót tiếp:
- Cậu say rồi đấy, thôi chớ uống nữa!
Quang chú ý tôi, rồi bất ngờ bật cười:
- Không sao, tớ say cậu hoàn toàn có thể chuyển tớ về mà! Tôi nói đúng không ạ đa số người?
Nói rồi, anh gạt tay tôi ra, tiếp tục uống. Cũng may, số đông bạn biết ý, nhấm nháy nhau ra về. Các đồng nghiệp bảo tôi:
- Cậu cần cù đưa sếp về nhé. Dù sao hai người là các bạn cấp ba, cũng thân mật rộng đàn tớ chỉ là nhân viên.
Nói rồi, họ kéo nhau về hết không khiến cho tôi từ chối. Tôi quay sang trọng quan sát Quang đang ở gục trên mặt bàn, rồi tiến lại lay khẽ:
- Dậy đi, tớ chuyển cậu về. Cho tớ cửa hàng công ty cậu
Tôi lay mãi, lay mãi nhưng Quang vẫn ko dậy, hai con mắt chỉ hé ra chú ý tôi một lát rồi nhắm lại tức thì. Tôi thấp thỏm, lục điện thoại cảm ứng thông minh vào túi áo khoác của Quang ra, rồi bấm ngón tay Quang vào để msinh hoạt khóa screen. Tôi msinh hoạt danh bạ định kiếm tìm đồng đội, người thân của Quang điện thoại tư vấn cho đón, đột nhiên tim nhói lên trong khi thấy số điện thoại cảm ứng của bản thân được lưu giữ đầy chăm lo :“ My soul”. Tôi trét vội vàng giọt nước đang chực trào thoát khỏi đôi mắt, cầm trấn tĩnh rồi lướt tiếp xuống mẫu phía dưới. call điện thoại cảm ứng cho cô giúp việc nhà Quang hỏi ảnh hưởng xong xuôi, tôi gửi anh lên taxi. Quang vẫn say, anh ngủ ngon miệng trên ghế, đầu dựa hẳn đóng vai tôi còn tôi chất xám thì lếu láo độn. Đến nơi, tôi dìu Quang xuống xe, rồi bnóng chuông cửa ngõ. Cô góp vấn đề chạy ra, thuộc tôi dìu Quang vào nhà.Vất vả mãi bắt đầu chuyển được anh vào giường, cô giúp vấn đề bước ra phía bên ngoài trộn mang lại anh ly nước ckhô hanh giải rượu, còn tôi định vùng lên ra về. Vừa vực dậy, bàn tay tôi bị anh cầm cố chặt, tiếng anh khàn đục bay ra khỏi cổ họng:
- Đừng đi, chớ rời khỏi anh!
Tôi sững lại, tráitim nhói lên từng nhịp. Chợt Smartphone vào túi rung lên, tin nhắn của Phong kéo tôi về thực tại:
“Cậu sẽ ở đâu đấy? Đã ngủ chưa?”
Tôi cúi người xuống, gỡ tay Quang ra rồi bước thiệt nkhô nóng ra khỏi phòng anh. Tôi hít một khá thiệt sâu, rồi vấn đáp lời nhắn
“Quang say rượu, Tớ đưa cậu ấy về. Giờ cậu tới đón tớ được không?”
Im yên một thời điểm, không có câu vấn đáp. Khi tôi tưởng Phong sẽ không còn đáp lại nữa, điện thoại lại rung lên:
“Có nhiều khi, cậu sống động mang đến tàn nhẫn”
“Tớ không muốn giấu diếm cthị trấn gì cùng với cậu cả”
“Nhắn địa chỉ cho tớ, tớ qua bây giờ đây”

Tôi bước xuống cổng bên Quang, đứng dựa bạn vào tường ngắm cây ngọc lan vào Sảnh sẽ nsống hoa trắng nuột. chủng loại hoa tôi ưa thích được Quang trồng chen chúc vào Sảnh.Chỉ tiếc nuối, mỗi cá nhân chúng tôi bây chừ sẽ bao gồm một cuộc sống đời thường riêng rẽ cùng với hầu như đưa ra quyết định của riêng bản thân. Đứng ngẩn bạn một lúc, một loại xe thứ đỗ xịch trước khía cạnh tôi:
- Cậu đứng đây lâu chưa? Có lạnh không?
Tôi ko vấn đáp, áp mặt vào lồng ngực của Phong. Anh tương đối ngạc nhiên, tuy thế chỉ trong giây lát, Phong đã vòng tay ôm tôi thật chặt, bàn tay vuốt dịu tóc tôi. Tôi ngồi sau lưng Phong, gió đêm lanh tanh thổi tung tóc còn lòng tôi thì lếu láo độn…
Sáng ngày tiếp theo, tôi cho tới công ty cùng với đôi mắt rạm quầng sau đó 1 tối mất ngủ.Vừa bắt đầu lao vào thang máy, tôi giật bản thân khi Quang cũng phi vào theo. Cửa thang đồ vật vừa đóng góp lại, Quang sẽ ghì chặt lấy tôi, giọng khàn nhỏng sắp tới vỡ:
- Tớ ko có tác dụng được! Nhìn thấy cậu cùng Phong bên nhau, tớ chẳng thể Chịu đựng được! Tớ không tin tưởng cậu không hề chút ít tình yêu như thế nào cùng với tớ, tớ sẽ làm cho tất cả để giành lại cậu!
Tôi giãy dụa, cụ gỡ mình ngoài tay Quang:
- Buông tớ ra! Đang ngơi nghỉ chủ thể, đừng nhằm cho những người không giống nhìn thấy!
- Càng tốt. Cứ để họ thấy, để cho họ hiểu được tớ yêu cậu. Tớ còn mong cho tất cả nhân loại biết vấn đề đó cơ - Quang bướng bỉnh.
Xem thêm: Cách Nấu Xôi Vò Ngon & Chuẩn Nhất 2021, Cách Nấu Xôi Vò
Tôi tức giận, giọt nước mắt ko kìm được rớt ra khỏi khóe mắt lăn uống nhiều năm trên má:
- Cậu nói yêu tớ, tuy nhiên thời gian làm sao cậu cũng từ bỏ làm theo ý mình, không bao giờ tôn kính cảm giác giỏi suy xét của tôi. Ngày xưa khi cậu ra đi cũng như vậy, hiện giờ cũng vậy!
Quang sững sờ, rồi buông tôi ra. Tôi gạt nước mắt, hít một khá thiệt sâu rồi nạm sử dụng giọng bình tâm duy nhất nói với Quang:
- Cthị trấn tớ với cậu đã là vượt khứ rồi, các bạn trai hiện thời của tớ là Phong. Tớ hy vọng cậu tôn trọng cả tớ và Phong.
Vừa thời gian đó, cửa ngõ thang trang bị mở ra, bao gồm thêm 1 vài fan phi vào từ tầng khác.Tôi tất tả bước ra, mặc dù chưa đến vnạp năng lượng phòng.Tôi đẩy cửa, bước ra bậc thang cỗ. Đi được vài bước, tôi ngồi sụp xuống, nước đôi mắt tuôn ra như mưa. Tôi ngồi ôm gối, vòng đeo tay trường đoản cú ôm siết lấy bản thân, thay nuốt từng giờ đồng hồ nấc ngược vào trong tim…

Mất một thời điểm nhằm bình tâm lại, tôi bắt đầu bước lên chống. Tôi treo đôi kính Black to bịt kín hai con mắt đã sưng húp do khóc, treo cả khẩu trang y tế bít dòng mũi đỏ nhỏng quả cà chua rồi giả dối phần lớn bạn là đang bị nhức mắt đỏ. Thật may, các fan tưởng thiệt, chị trưởng phòng còn chất nhận được tôi ngủ một ngày. Tôi ko khước từ, quả thực, tôi cũng chẳng còn trung khu trạng để làm việc nữa.Tôi thoát khỏi đơn vị, đi lang thang trên phố. Điện thoại trong túi reo vang, tôi rút ra, thương hiệu Quang hiện lên sáng lấp lánh bên trên màn hình điện thoại thông minh. Tôi bnóng im re, kệ thây màn hình hiển thị hết tối rồi lại sáng sủa. Một lúc sau, điện thoại tôi rung lên báo hiện đang có tin nhắn. Tôi lộ diện, là Phong
“Đang làm những gì thế? “
Bỗng nhiên nỗi tủi thân ghê gớm thoải mái và tự nhiên kéo lên xum xê trong tim. Tôi nhắn tin cho Phong:
“Đưa tớ đi đâu đó đi, càng xa khu vực này càng tốt”
“Nhắn tớ tương tác, tớ qua ngay”
Sống mũi tôi cay cay. Phong dịp nào cũng thế, không bắt buộc hỏi nguyên nhân, chỉ cần phải biết tôi đề xuất là anh xuất hiện thêm. Lần này cũng thế, Phong không hỏi gì các, chỉ âm thầm lặng lẽ đèo tôi về quê thăm bà nội. Lúc cái xe pháo sản phẩm rẽ vào cánh cổng xóm dính đầy rêu xanh, tôi hkhông nhiều căng lồng ngực mùi thơm lúa ngậm đòng thơm phức, nhìn từng sóng lúa xanh mươn mướt bập bồng theo gió, thấy lòng không nguy hiểm mang đến kỳ lạ. Bà nội thấy tôi về, thú vui sáng sủa bừng lên gương mặt nhăn nheo. Bà giữ tôi với Phong sinh sống lại, trường đoản cú tay nấu cơm trắng mang đến tôi, còn nấu bếp đến tôi nồi nước gội đầu thơm mùi hoa bòng như ngày xưa tôi còn bé bỏng tí. Tôi ở cuộn tín đồ, rúc đầu vào ngực bà, hkhông nhiều hà hương thơm mừi hương thơm mộc mạc của bà thấy yên bình mang lại lạ. Bà vừa vuốt tóc, vừa bảo tôi mau chóng đem chồng đi, bà còn khen Phong vừa vặn trai lại vừa ngoan ngoãn.Tôi mỉm mỉm cười, ko đáp, chỉ vòng tay ôm chặt mang bà, thấy sóng ngầm trong tâm địa giống như đang tan đi hết…
Gần về tối, Phong chuyển tôi quay trở về thị thành. Tôi vòng tay ôm siết lấy Phong, hỏi:
- Không hỏi tớ bây giờ có cthị trấn gì sao?
- Tớ biết, Khi cậu mong muốn nói cậu vẫn trường đoản cú nói mang lại tớ biết. Còn Khi cậu đã không mong, thì mang đến dù là hỏi cầm cố như thế nào cậu cũng giữ yên lặng – Phong cười thật nhân hậu.
- Không hại tớ làm điều gì gồm lỗi với cậu sao- Tôi nghịch dai
Phong khá sựng lại một chút, rồi nói bởi giọng thiệt ngừng khoát:
- Tớ tin cậu!
Tôi bất thần, thấy tlặng bản thân đập mạnh mẽ. Cảm giác ấm áp thuộc cảm kích dâng lên mạnh mẽ trong thâm tâm.Tôi ko nói gì nữa, chỉ khẽ áp phương diện vào sườn lưng Phong, nhằm mặc gió trên tuyến đường lùa vào tóc đuối rượi…
Sinc nhật Phong, tôi loay hoay học có tác dụng một cái bánh gakhổng lồ. Mười năm qua, sinh nhật tôi không lúc nào vắng ngắt phương diện Phong, cần bây giờ tôi càng mong muốn làm cho một điều nào đó mang đến Phong. Chiếc áo sơ ngươi màu xanh da trời nphân tử tôi sẽ ướm trường đoản cú trước được quấn gói thật đẹp nhất. Tôi nhắn tin mang đến Phong, hứa anh trên quán cafe rất gần gũi. Gần tới giờ tan làm, màn hình máy vi tính của tớ lại tồn tại dòng tin nhắn của Quang:
“Tối nay, bản thân mời cậu đi uống cafe nhé”
“Xin lỗi, lúc này tớ bao gồm hứa với Phong rồi”
“À, tớ bỏ quên, bây giờ là sinch nhật cậu ấy. Còn sinc nhật của tớ thi vẫn qua mất rồi, tiếc thật”
Tay tôi dừng thật thọ trên keyboard mà lần khần phải gõ câu trả lời như thế nào.Tôi tắt máy tính xách tay, vùng lên ra về. khi vực dậy, tôi đơ bản thân thấy Quang vẫn đứng kế bên cừa phòng quan sát tôi đăm đắm, trong hai con mắt nỗi bi ai hiện rõ không hề đậy giấu. Tôi cúi phương diện, xốc lại túi đeo rồi lách bản thân bước qua Quang. Ngón tay anh móc vào tay tôi hội tụ lại, tuy nhiên cực kỳ nkhô giòn lại thả ra. Tôi ngơ ngẩn bước ra thang vật dụng, hoang mang và sợ hãi dâng đầy lồng ngực.
Đến tiếng hứa hẹn, tôi sẵn sàng góc cạnh rubi Tặng Phong rồi bước đi xe cộ nổ thứ. Chợt điện thoại cảm ứng tôi réo vang, đầu vị trí kia vang lên một giọng cô bé thiệt lạ:
- Xin lỗi, chị là các bạn của cậu Quang nên ko ạ?
- Vâng, đến hỏi ai đấy ạ?
- Tôi là giúp vấn đề bên cậu Quang. Hôm nay tôi xin phnghiền về quê cơ mà cậu ấy lại lên cơn sốt. Tôi chẳng tất cả số điện thoại cảm ứng của công ty cậu ấy, gồm từng của cô ý, ngày hôm trước cô gửi cậu ấy về tôi bao gồm xin số cô bảo quản. Giờ cậu ấy đang nóng cao, tôi chưa lên được ngay, cô làm ơn góp tôi chạy qua công ty coi cậu ấy một lúc được ko ạ? Tầm mười giờ về tối là tôi lên đến địa điểm rồi.
Tôi ngập xong xuôi chưa chắc chắn nói sao, giọng cô góp việc lại vang lên khẩn thiết:
- Cô làm cho ơn giúp tôi với, mặc dù sao cô cùng với cậu ấy cũng là bạn. Giờ cậu ấy có 1 mình ở đây, chỉ vài tiếng thôi là được.
-Vâng được rồi, hiện thời tôi qua đây- Tôi đồng ý đồng ý. Cúp sản phẩm công nghệ điện thoại cảm ứng thông minh, tôi nhắn tin mang đến Phong báo về tối ni chưa đến được, nỗi áy náy dâng lên đầy trong ngực. Cô giúp vấn đề sẽ nhắn cho tôi khu vực cô tuyệt giấu chiếc chìa khóa dự phòng, nên tôi thuận lợi tìm được. Tôi xuất hiện lao vào đơn vị, căn nhà tối om om. Tôi sờ soạng nhảy công tắc đèn, rồi tá hỏa Lúc nhận thấy Quang sẽ ở rườm rà trên ghế sô trộn. Tôi bước lại sát, đặt tay lên trán anh. Cảm giác rét rẫy xộc thẳng vào lòng bàn tay, tôi nhìn Quang, chú ý đôi môi khô nứt của anh ý đột thấy xót xa. Tôi rót nước, rồi khẽ đánh thức Quang dậy. Anh he hé mắt, thấy được tôi ngay lập tức cất giọng trầm đục đầy mỏi mệt:
- Sao …cậu lại ở đây?

Tôi không trả lời, chỉ nâng Quang dậy rồi ghé ly nước cạnh bên mồm mang đến anh uống.Tôi bảo Quang:
- Chờ một chút ít nhé, tớ thổi nấu mang lại cậu chén cháo trị sốt. Cậu ăn rồi uống thuốc đi.
Dứt lời, tôi đỡ Quang nằm xuống, rồi đi vào nhà tắm dấp ướt khăn với ra đắp lên trán đến Quang. Vừa định đứng lên, Quang sẽ di động tôi kéo lại, hai con mắt sáng lên Lúc chú ý tôi:
- Cậu vẫn tồn tại quyên tâm cho tới tớ đúng không?
Tôi gỡ tay Quang ra, nhẹ nhàng:
- Cậu ngủ đi, tớ xuống bếp nấu cháo cho cậu. Cô góp việc vẫn trên đường lên đây, khoảng mười tiếng cô ấy tới. Cậu ăn cháo hoàn thành, uống dung dịch rồi ngủ một giấc là đỡ.
Quang nghe lời tôi, nằm xuống ghế, trên môi nở thú vui thỏa mãn. Còn tôi, bước vào phòng bếp, nấu nướng cấp chén bát cháo tía đánh trị sốt. Nấu ngừng, tôi bưng cháo lại ngay gần Quang, bóc tách thêm không nhiều dung dịch hạ nóng với không được khỏe nhằm sẵn ở kề bên.Tôi bảo Quang:
- Cậu nạp năng lượng đi, còn uống dung dịch. Để lâu bệnh dịch ngnóng vào tín đồ là mệt mỏi lắm đấy!
Quang bưng bát cháo lên, vừa ăn vừa quan sát tôi cười cợt. Chợt Quang hỏi tôi:
- Cậu …sẽ không còn vứt đi hiện thời chứ?
Tôi hơi sững lại, trong đầu bỗng dưng tồn tại hình hình ảnh của Phong. Tôi trở lại chú ý Quang, vào ánh nhìn của anh ấy xáo trộn sự chờ muốn xen lẫn cả sự lo âu mơ hồ nước khiến tôi nghẹn lại. Tôi từ chối bảo Quang:
- Cậu ngủ đi, tớ đang tại chỗ này. Lúc nào cô giúp vấn đề của cậu lên tới mức trên đây, tớ mới về. Dù sao, cậu đã tí hon nỗ lực này cũng không thể sinh hoạt 1 mình được.
Quang quan sát tôi, song môi mấp sản phẩm công nghệ ước ao nói gì đấy nhưng lại thôi. Anh ở xuống ghế, khẽ nhắm mắt lại. Tôi thay như là 1 lượt khnạp năng lượng ướt đắp trán đến Quang, rồi bưng bát cháo vào bếp cọ sạch mát. Xong đâu đấy, tôi tảo trsinh hoạt ra, ngồi xuống ghế cạnh Quang. Điện thoại vào túi rung lên, loại tin nhắn của Phong hiện hữu trên screen điện thoại:
“Cậu sẽ sắp đến chấm dứt Việc chưa?”
“Một thời gian nữa. Cậu cđọng về bên đi. Khi làm sao xong, tớ đã qua đơn vị cậu”- Tôi nhắn tin đáp lại
“Uh. Tớ chờ”
Tôi chứa điện thoại cảm ứng, ngả người dựa sườn lưng vào ghế.Liếc thanh lịch Quang, tôi thấy anh sẽ nhắm đôi mắt, hơi thnghỉ ngơi túc tắc chắc hẳn rằng đã ngủ. Tôi cũng nhắm đôi mắt ngơi nghỉ một lát, cơn bi thiết ngủ kéo mang đến, rồi tôi chìm dần dần vào giấc mơ chấp chới. Trong giấc mơ màng, mơ hồ nước cảm hứng thiệt nóng lướt bên trên môi cơ mà tôi ko có gì msống nổi mắt. Cho mang đến tận Lúc cô góp vấn đề của Quang thức tỉnh tôi dậy, tôi new mlàm việc choàng mắt ra. Nhìn thanh lịch kề bên, Quang vẫn ngủ khôn cùng say. Tôi xin chào cô giúp vấn đề rồi vực dậy ra về. Dừng lại trước cổng bên Phong, tôi chú ý lên tầng nhị, ánh sáng của đèn vào phòng vẫn tồn tại sáng sủa, thoang thoáng thấy được nhẵn Phong sẽ ngồi mặt bàn làm việc. Tôi rút ít điện thoại cảm ứng thông minh hotline mang đến Phong:
- Tớ vẫn làm việc cổng công ty cậu. Xuống đi!
Rất nkhô hanh, Phong xuất hiện thêm trước khía cạnh. Anh vuốt hầu hết giọt nước mưa vẫn ứ cùng bề mặt tôi rồi chsinh hoạt tôi ra quán cà phê thân thuộc. Đến tiệm, tôi đặt cái bánh lên bàn, thắp nến rồi Tặng Ngay đá quý mang lại Phong. Khi nghe tôi nói, đấy là chiếc bánh vì chưng từ bỏ tay tôi có tác dụng, khuôn mặt Phong bừng sáng sủa. Tôi hào hứng bảo Phong:
- Cậu nạp năng lượng test đi. Lần thứ nhất tớ làm bánh đấy!
Phong gật đầu đồng ý, rồi xúc test một thìa bánh vào miệng. Tôi thấy Phong tương đối nhhành khất, tuy vậy chỉ sau kia Phong cười cợt khôn cùng tươi:
- Ngon lắm!
- Vậy tớ cũng demo một miếng!- Tôi nuốm thìa định vươn về phía cái bánh, Phong đã gạt ra, nháy mắt:
- Không đến, cái bánh này cậu làm cho tớ, nên chỉ có thể tớ mới được ăn! Phần sót lại tớ mang về, mai ăn tiếp. Ai bảo cậu tặng kèm bánh muộn quá!
- Đồ keo dán kiệt!- Tôi bĩu môi.
Phong chứa mẫu bánh vào hộp cẩn thận rồi quay lịch sự ướm mẫu áo tôi sở hữu khuyến mãi lên người. Sau kia, anh lồng số đông ngón tay mhình ảnh khhình họa vào tay tôi, nụ cười dâng lên trên gương mặt:
- Cảm ơn cậu. Đây là sinch nhật hạnh phúc nhất tớ từng có!
Tôi cũng cười, nghe êm ấm dưng dần lên trong ngực…
quý khách hàng vừa lắng tai phần 2 của truyện nđính thêm Ngoảnh lại chú ý anh của người sáng tác Nguyễn Thị Loan. Quang đã tiết lộ nguyên nhân trnghỉ ngơi về nguyên nhân là vẫn còn đấy tình yêu với Hoài, trong những lúc đó Hoài vẫn cố gắng trầm trồ thật hạnh phúc khi nghỉ ngơi bên Phong. Đó là tình cảm tốt chỉ là sự việc gượng ép? Liệu Quang có cố gắng cố gắng lấy tay Hoài một đợt nữa không? Chúng ta hãy thuộc đón nghe phần tiếp theo của truyện nlắp.
Blog Radio được trình chiếu lúc 21h máy 6 mặt hàng tuần bên trên kênh Youtube yeumni-alive.com cùng phát dịp 0h đêm lắp thêm 6 bên trên website mni-alive.com. Hãy nhận đăng ký với dấn thông báo nhằm không bỏ dở hồ hết công tác tiên tiến nhất nhé. Đừng quên dấn like, chia sẻ và giữ lại comment cảm thấy của doanh nghiệp.